Răng của tổ tiên loài voi đã tiến hóa để đáp ứng với những thay đổi lâu dài trong chế độ ăn uống và khí hậu ở châu Phi

28/08/2023
Nghiên cứu mới nhất về proboscideans - Bộ Có vòi (voi và họ hàng cổ xưa của chúng) từ Đại học Helsinki cung cấp bằng chứng cho thấy một số loài vòi bắt đầu thích nghi với môi trường giàu cỏ địa phương ở Đông Phi trước tiên bằng cách thay đổi hành vi và bắt đầu ăn cỏ nhiều hơn. Điều này đã xảy ra ở một số dòng dõi của proboscideans, chẳng hạn như choerolophodonts, khoảng 23 đến 11 triệu năm trước ở các vùng của Đông Phi.

Ngoài ra, khoảng 7 triệu năm trước ở khu vực hồ Turkana, chế độ ăn ngày càng nhiều cỏ của những con voi xuất hiện sớm nhất có liên quan đến môi trường savanna khô hơn và nhiều cỏ hơn những nơi khác ở Đông Phi.

"Điều này ủng hộ giả thuyết về các khu vực như 'nhà máy loài', nơi sự thích nghi tiến hóa với điều kiện môi trường thay đổi đầu tiên tập trung xung quanh", Juha Saarinen từ Đại học Helsinki, người đứng đầu nghiên cứu được công bố trên tạp chí Nature, cho biết.

Ăn cỏ đòi hỏi nhiều hơn về răng so với việc ăn hầu hết các loại thực vật khác do hàm lượng hạt khoáng cao gọi là phytolith trong lá của chúng, gây mài mòn nặng trên răng. Tuy nhiên, trong Tiền và Trung Miocen, dòng dõi choerolophodont của động vật có vòi đã có thể chuyển sang chế độ ăn giàu cỏ hơn với những thay đổi tương đối khiêm tốn về hình thái răng của chúng.

Kể từ khoảng 10 triệu năm trước, những thay đổi lớn về khí hậu đã ảnh hưởng sâu sắc hơn đến sự tiến hóa của răng vòi ở Đông Phi, đặc biệt là sự tiến hóa của voi thật (Elephantidae) với răng hàm có đỉnh cao, nhiều gờ.

“Chúng tôi đã có thể chỉ ra rằng các đỉnh khô mạnh nhất của khí hậu Đông Phi trong 7 triệu năm qua (ví dụ khoảng 4 và 2 triệu năm trước) tương ứng với sự bùng nổ tiến hóa trong việc tăng chiều cao thân răng và số lượng đường vân trên răng hàm, trong khi những thay đổi tiến hóa này không đảo ngược trong thời kỳ điều kiện khí hậu ít khắc nghiệt hơn. Điều này ủng hộ những đề xuất trước đây rằng các đặc điểm thích nghi ở các sinh vật là sự thích nghi với điều kiện môi trường khắc nghiệt hơn là trung bình." Saarinen cho biết.

So sánh bằng chứng về thảm thực vật trong quá khứ và chế độ ăn của voi trong 7 triệu năm qua cũng cho thấy sự gia tăng của đồng cỏ và sự thống trị ngày càng tăng của voi ăn cỏ với răng chuyên môn cao trong suốt thời kỳ đó ở hầu hết các vùng của Đông Phi.

Tuy nhiên, trong 100.000 năm qua, tình trạng này đã thay đổi, có lẽ là do sự biến động mạnh mẽ của khí hậu toàn cầu, và cuối cùng chỉ có voi savanna châu Phi hiện đại (Loxodonta africana) với hàm răng ít chuyên biệt hơn còn sống sót ở Đông Phi. Chủ nghĩa tổng quát sinh thái có thể giải thích tương tự sự tồn tại của voi châu Á (Elephas maximus) ở châu Á, trong khi voi rừng châu Phi (L. cyclotis) có thể tìm nơi ẩn náu ở các khu vực rừng rậm hơn ở Trung và Tây Phi.

"Những con voi hiện đại khá linh hoạt về mặt sinh thái là những con duy nhất sống sót sau những thay đổi khí hậu hỗn loạn vào cuối thế Pleistocene. Bây giờ chính con người chúng ta đang đe dọa những loài cuối cùng còn sống sót của nhóm động vật quan trọng về mặt sinh thái này, và chúng ta nên làm việc chăm chỉ để giữ cho chúng không bị mất vĩnh viễn.”

Nguồn bài viết: 

Xử lý tin: Phương Hà



Tags:
Tin liên quan